Truyện 18+ Những Người Con Gái Của Đời Đôi


Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nề nếp ở thành phố Hải Dương,từ nhỏ đã được bố mẹ chăm lo cho học hành đàng hoàng nên cũng đỗ được vào một trường đại học khá tốt ở Hà Nội.Đại học năm nhất với tôi là những chuối ngày kinh khủng nhất của đời người,tôi sống khép mình nên rất ít bạn bè,đặc biệt là bạn gái.

Truyện 18+ Những Người Con Gái Của Đời Đôi
Truyện 18+ Những Người Con Gái Của Đời Đôi
Suốt ngày ôm cái laptop cày dota, aoe, hoặc không thì cũng đóng cửa quay tay.Ở lớp là các môn học đại cương với lịch học dày kín,tôi đi học rất chăm chỉ,đến sớm để chọn những dãy bàn cuối cùng,với cửa sổ lộng gió và ánh nắng chan hòa,nơi tôi có thể ngủ gục xuống bất cứ lúc nào,vì mệt sau những trận liên minh hoặc những dòng dương khí xối xả sau một đêm lướt thiên địa,cũng có thể vì các môn học chán,tôi nghiêng về ý kiến thứ hai hơn.
Kể ra thì nói về trường lớp,mọi thứ không hẳn quá tồi tệ.Lớp tôi là lớp có tỉ lệ cá sấu/cá vàng thấp nhất trường ,con gái ko quá xuất sắc nhưng xét về mặt bằng chung thì cao hơn hẳn so với các lớp còn lại.Cuối mỗi tiết học,trong khi tôi gục đầu vào bàn ngước mắt nhìn ra cửa sổ,vui mừng vì không phải nghe tiếng giảng bài như nhét sỏi vào mồm của mấy ông giảng viên khó tính thì bọn con trai lớp tôi,rồi cả lớp khác đua nhau ra chỗ bọn con gái ngồi chém gió,tán tỉnh.Có khi vài đứa con gái ngồi lên bàn thõng chân xuống đất ngay chỗ tôi ngồi,thỉnh thoảng lại cười phá lên như bị châm cứu trúng chỗ hiểm trước mấy câu chuyện cười nhạt nhẽo của lũ con trai.Tôi nhếch mép như thằng Ki Dong trong "ông ngoại tuổi 30" rồi đứng dậy tìm chỗ khác để đặt mông.
Thực tế thì tôi khác hẳn với những hành động "nhát gái" và "thờ ơ" thường thể hiện bên ngoài,mỗi lần gục xuống bàn là một lần tôi nghĩ bậy,tôi luôn tưởng tượng và cố tư duy hóa lắp ráp tất cả mặt của bọn con gái trong lớp với thân thể trần truồng của các AV idol mà tôi đã xem.Trong đầu luôn là những cuộc ân ái nảy lửa mà nhân vật chính là tôi,hoặc chỉ ít là hình ảnh bọn con gái lớp tôi thủ dâm một mình,tôi tưởng tượng giỏi đến nối mà chỉ cần được một lần như thế,tôi nguyện cạo trọc đầu đi tu cả đời cho thanh tịnh.Hờ,cũng may...tôi luôn chọn cho mình những chiếc sịp loại tốt nhất,và tất nhiên mọi thứ vẫn cứ diễn ra êm đẹp...cho đến một ngày...
Cái ngày đặc biệt ấy tôi sẽ kể sau,tôi giới thiệu qua Chi một chút.Chi là cô bé mà tôi thích nhất trong lũ con gái.Chi không xinh đặc biệt nhưng được cái nhìn rất duyên.Bỏ qua hết vẻ bề ngoài,thì ít nói là điều mà nàng khác so với bọn con gái còn lại.Giờ giải lao chi không chạy lăng xăng mà ngồi nói chuyện với những người bạn thân,check gì đó trên điện thoại,hoặc đôi khi nhìn xa xăm,như đang nhớ nhung một ai đó.Trừ những lúc "mộng tưởng bậy bạ' ra thì tôi hay nhìn qua phía nàng.Thỉnh thoảng lại bắt gặp anh mắt nàng nhìn lại sang phía tôi,ko cau có khó chịu,ngược lại ,mỗi lần như vậy nàng lại nở một nụ cười mỉm xinh hết cỡ,đủ để con tim tôi ngừng đập trong vài phút....
...Rồi ngày đặc biệt cuối cùng cũng đến,thực ra nó là một sáng chủ nhật bình thường của tôi ở cái chung cư mini rầu rĩ vì thiếu bóng người.11h sáng mới tỉnh dậy sau đêm trắng cùng người tình trong mộng "Mai Shirosaki",tôi đánh răng rửa mặt rồi chậm rãi bước xuống cầu thang.Đang suy tính xem nên ăn trưa bằng gì thì đập vào mắt tôi là Chi,bé đang cố xách 2 cái vali ko bánh to như cái tv 29 inches màn hình phẳng vào khu chung cư của tôi.Mồ hôi mồ kê nhễ nhại trước cái nắng nhẹ nhàng nhưng oi bức của tháng 10 làm hằn rõ từng đường nét của cơ thể nàng.Tôi nhìn nàng chăm chú từ đầu đến chân,cái áo ngực màu hồng nhạt trở nên nổi bật qua lớp áo lanh trắng mỏng manh,ngực nàng phập phồng theo từng hơi thở dồn dập và gấp gáp.Đến bây giờ tôi mới biết nàng lại có những đường cong hoàn mỹ đến vậy.Tôi chửi thầm bọn thiết kế đồng phục học sinh sinh viên,thiết kế éo gì mà làm cho bọn con gái cứ như mẹ mìn bố mìn hết cả lượt(kể ra tôi cũng chưa gặp bao h,chỉ nghe kể)
-Ơ ,Huy-giọng nàng thánh thót làm tôi chợt tỉnh
-Ừ,Chi....nàng...à cậu làm gì ở đây vậy?
Tôi điên tiết chính bản thân mình vì cái thái độ ấp úng và đê tiện trước Chi,vẻ đẹp trai lạnh lùng của tôi giờ biến thành cái thứ quái nào thế này...
-Tớ chuyển đến đây ở với chị họ tớ-nàng mỉm cười
-Nhưng nhà cậu ở Hà Nội mà,sao phải chuyển?Cãi nhau với bố mẹ à-tôi vừa nói vừa cười cho đến khi nhận ra nét mặt nghiêm túc của nàng
-Bố mẹ tớ bán nhà rồi chuyển ra nước ngoài sống,tớ chưa muốn đi cùng nên quyết định ra đây ở trọ với chị,mà cậu cũng ở đây sao?
Tôi "Ừ" một tiếng rồi vác vali hộ Chi,trong đầu bộn bề hàng đống suy nghĩ ngổn ngang."Kệ,có gì hỏi han sau,phải tận hưởng cảm giác đi cùng người đẹp của tôi cái đã"-tôi thầm nghĩ.À,mà tôi mới phong cho nàng là "người đẹp của tôi" từ cái lúc nhìn nàng xách vali lúc nãy ấy
Chung cư chỗ tôi có sáu tầng,tôi ở tầng năm.Không có thang máy,khuân hộ Chi hai cái bịch đồ nặng gần tạ lên tận tầng sáu quả thật không dễ dàng chút nào.Bụng thì chưa có cái gì từ đêm qua nên biểu tình dữ dội.Lại được thêm nỗi lười tập thể dục nên sức khỏe có đôi phần kém hơn so với các anh em to cao ngang mình.Vậy đấy,đừng ham chơi game anh em ạ.Không lo giữ sức khỏe của mình đến lúc cần dùng mới thấy hối tiếc.Lan man nói chuyện một lúc cũng đến tầng sáu.Tôi mệt nhũn người nhưng cũng kịp nhận ra phòng Chi rất gần phòng tôi.Dù là hai tầng khác nhau nhưng hai phòng đều gần cầu thang,thành ra chỉ có mấy bước lên xuống tôi có thể đến bên nàng chẳng mệt nhọc gì cả.Mở cờ trong bụng,coi như nàng là thiên thần đến để cứu vớt linh hồn tôi khỏi nơi u ám tối tăm,tôi tự tin lên hẳn:
-Tớ ở ngay tầng năm,cần giúp gì thì cứ gọi một tiếng nhé,thôi tớ đi ăn cơm.
Tôi quay lưng tỏ vẻ hào phóng,chưa kịp tiến bước nào thì chợt sững lại bởi tay nàng níu lấy áo:
-Cảm ơn Huy nhiều nhé,đợi tớ gọi chị ra mở cửa rồi vào nhà tớ ăn cơm.Cậu định ăn ngoài đúng ko?Ăn thế lâu sinh bệnh đấy.
Như bị thôi miên,tôi lại “Ừ” một tiếng thụ động.Rồi như cưỡng lại được,tôi nói:
-À mà thôi,chị cậu không biết tớ đến nên chắc nấu ít cơm,mà tớ ăn khỏe lắm.Với lại…
Nói chưa hết câu thì chị Chi ra mở cửa,chị đon đả:
-Với lại cái gì Huy,em nhiệt tình thế,sao biết em chị mà giúp,vào đây ăn cơm,chị nấu nhiều lắm.
Ra là “Trang Loạn”,tôi có gặp bả mấy lần lúc họp “xóm trọ”.Ông chủ trọ thường một tháng gọi chúng tôi tụ họp một lần để quán triệt vệ sinh,điện nước với phòng chống kẻ gian này nọ.Tôi là lính mới,gặp ai cũng chỉ hỏi mấy câu ngoại giao cho lấy lệ rồi chăm chú nghe chủ trọ nói cho đỡ lạc lõng.Như bọn con trai cùng tầng năm xì xầm thì bà Trang này nổi tiếng dâm loạn.Nhiều lần nghe tiếng động lạ trên tầng sáu,mấy thằng rình lên hóng trộm thì thấy bả cứ rên the thé như lợn bị chọc tiết.Mấy thằng định bụng la liếm đều bị bả từ chối,rồi chê này chê nọ.Biệt danh “Trang Loạn” chắc cũng ra đời từ đó.Kể ra dù là con trai hay con gái thì các nhu cầu sinh lý là quá bình thường,người Việt Nam mang nặng lễ giáo khuôn phép nên con gái ít khi dám thể hiện sự “nổi loạn” ra bên ngoài.Nghĩ đến Chi,chả hiểu nàng có đời sống nội tâm như bà chị mình không.Tôi cười tươi rồi nói láu táu để che lấp cái ý nghĩ đen tối đó của mình:
-Bọn e là bạn cùng lớp đại học chị ạ,thôi thế em không khách sáo nữa nhé.
-Ra là bạn cùng lớp,nhất Chi rồi nhé,cu Huy đẹp trai thế này lại ở cùng chỗ,hai đứa nghe chừng có duyên lắm-Trang Loạn tí tớn
Chi đỏ mặt,còn tôi chỉ liếc nhìn nàng rồi bước vào phòng.
Ngồi ăn cơm,tôi mới nhận ra Chi và Trang Loạn khá giống nhau dù chỉ là chị em họ.Tuy nhiên,Chi có khuôn mặt bầu bĩnh một cách thánh thiện.Còn Trang ,hai gò má khá cao cùng ánh mắt dao cau gợi tình.Cả hai chị em đều có những nét xinh riêng tùy từng mắt người mà đánh giá ai hơn ai thua.Duy chỉ có một điều mà tôi nghiệm được ngay lúc ấy :"đa mao thì dâm".Các cụ nói cấm có sai,tôi từng đọc các giải thích y học về câu nói đó,nào thì là lông nhiều nghĩa là nội tiết tố nữ sản sinh ra nhiều,lông nhiều do đa nang buồng trứng gây bởi hormon nữ cao...nói chung ngày xưa các cụ cũng chỉ qua trải nghiệm chứ có biết tí gì về y học,vậy mà có hẳn một bài ca dao về tướng dâm của phụ nữ:
"Những cô má đỏ hồng hồng,
Nước L... tát mấy gầu sòng cho vơi.
Lại kìa mấy ả mi dài,
Lông L... đốt được một vài thúng tro.
Những cô lưng thắt tò vò,
L... kia có thể chở đò sang ngang.
Những cô cao cẳng chân giang,
Một đêm đ... hết cả làng trai tơ.
Tôi thường đóng kín đeo headphone cả đêm nên cũng chẳng biết cái chuyện Trang Loạn dâm loạn kia có thật hay không nhưng nhìn những đặc điểm trên người nàng,tôi càng có cái cớ để tin vào câu chuyện mà bọn tầng năm bàn tán.
Hơn chúng tôi hai tuổi nhưng nhìn Trang già dặn hơn rất nhiều.Trong bữa,ánh mắt đưa đẩy của nàng thỉnh thoảng lại liếc nhìn tôi trìu mến,nàng hỏi tôi và Chi rất nhiều,cả chuyện thường ngày đến chuyện tế nhị làm tôi ngượng ngịu,cơm ăn cũng mất ngon dần.Tuy nhiên tôi phải thầm cám ơn Trang vì sau đợt đấy tôi và "người đẹp của tôi" trở nên thân nhau đôi chút,hoặc cũng có thể là tôi galang và ăn nói có duyên nên nàng cảm mến
Từ ngày Chi đến,cuộc sống của tôi thay đổi khá nhiều.Ban ngày,tôi vui vẻ hơn,nói chuyện nhiều hơn,thường xuyên pha thêm mắm muối vào mấy trò nghịch ngợm của bọn con trai trong "xóm trọ".Cuộc sống về đêm cũng không còn như cũ.Khi con người ta cô đơn thì những hành động mang tính bản năng và thói quen là lựa chọn rất được trọng dụng.Họ làm nó một cách vô thức,làm mà không hiểu mình làm vì cái gì hay đơn giản là có lợi gì cho mình.Tôi vẫn đi học đều đặn,nhưng thay vì chọn những dãy bàn cuối cùng,tôi đến ngồi cạnh Chi và bạn bè của cô ấy.Khiếu hài hước tiềm ẩn trong tôi trỗi dậy mạnh mẽ.Khu bàn Chi ngồi trước kia vốn trầm lắng như con người của tôi giờ bỗng không ngớt tiếng nói cười.Bọn trong lớp chắc thất vọng về cái sự "mùa đông không lạnh" này của tôi lắm,nhưng tôi kệ thôi,được bạn bè Chi và cả Chi quý mến là tôi vui rồi.Sáng đưa Chi đi học,trưa đưa Chi về,chiều đi đâu chơi hay nghịch ngợm gì tôi cũng đi cùng Chi...cuộc sống của tôi giờ có thêm Chi nên "chi giữa" không phải hoạt động nhiều,tôi thấy khỏe mạnh và sảng khoái hơn xưa,lại tự trách mình không sống như thế này sớm hơn.Một con người đôi khi muốn đạt được điều gì đó cần một chất xúc tác,nàng đã đến bên đời tôi,và trao cho tôi thứ mà tôi muốn.Tôi yêu nàng và hẳn là nàng cũng vậy...
Cuộc sống con người không giống như những cuốn tiểu thuyết,đọc được phần đầu là đoán được phần cuối,nó phức tạp và khó đoán hơn rất nhiều.Kiểu như khi mọi người đều tin vào sự tuyệt đối của ba định luật Newton và coi cơ học không còn gì để phát triển thì Albert Einstein ra đời vậy.Tôi cũng không là một ngoại lệ,mọi thứ diễn ra quá nhanh và bất ngờ,tôi chỉ có thể làm theo những gì mà trái tim mách bảo…
Cuối tuần đó,Chi phải về Hải Phòng viếng đám tang ông bác họ mất do uống rượu trúng gió.Chúng tôi giờ tuy chưa chính thức công khai tình cảm,nhưng cũng có thể coi là một cặp.Mới xa nàng vài tiếng từ lúc đưa nàng ra bến xe,mà đã cảm tưởng như cả mấy nghìn năm không gặp.Tôi lên tầng sáu,luồn ra phía phòng phơi hút điếu thuốc thì bắt gặp Trang.Tầng sáu là tầng chỉ có một phòng ngủ,cả cái phòng phơi rộng mấy chục m2 là chỗ phơi quần áo và tập thể dục chung của ba tầng trên cùng.Trang đang giặt,thấy tôi,nàng ngẩng lên tươi cười:
-Huy cũng hút thuốc à em?cái Chi vắng nhà chắc cu cậu buồn lắm hở.
-Buồn bình thường chị,em và Chi đã là gì của nhau đâu-tôi chống chế
-Buồn thì cứ nói,tối nay lên nhà chị ăn cơm nhé,chị sẽ tiệc rượu đãi chú,chị với chú chưa đọ rượu lần nào nhỉ-nàng lại cười,đưa ánh mắt dâm đãng nhìn tôi
-Giờ mới biết chị Trang biết uống rượu cơ đấy,mà chị không về viếng đam ma cùng Chi à?
-Bác ấy họ ngoại nhà cái Chi mà,chị là chị em đằng nội,có liên quan gì đâu.Chị uống hơi đỉnh đấy,chú chưa chắc đã lại được chị đâu.
-Được rồi,tối em lên,nhớ chuẩn bị đồ nhắm ngon vào đấy
Tôi rít nốt điếu rồi xuống phố ăn cơm.Cả chiều thằng Long, bạn thân hồi cấp ba của tôi rủ đi đánh bi-a ở Xmen.Nó thuộc loại đánh gà,chơi với nó chả khác gì Real Madrid đá giao hữu quốc tế với Lào.Thôi thì lâu ngày anh em mới đi chơi với nhau,tôi cũng chiều nó.Tận 6h chiều mới về đến nhà,thấm mệt,tôi đi tắm qua loa rồi nằm nghỉ chờ Trang Loạn gọi. 
Hơn 7h tối,đang thiu thiu ngủ thì chuông điện thoại réo lên.Trang Loạn gọi sớm thế nhỉ-tôi nghĩ thầm
Tôi với tay lấy cái điện thoại không biết rơi xuống đất từ lúc nào.Ra là Chi.Nàng gọi chỉ để hỏi tôi có nhớ nàng không ,rồi kể lể linh tinh về cái đám ma buồn chán.Tôi nói vu vơ vài câu sên sến,nói cả chuyện tôi “đọ rượu” với Trang Loạn tối nay…Nàng cười giọng tỏ vẻ giận dỗi:
-Hai người đợi tôi đi rồi mới tổ chức ăn uống hả?Ngày kia tôi về,sẽ xử lý cả hai người.
Tôi cười lại,chào nàng rồi cúp máy.
Rửa mặt mũi cho tỉnh táo,làm hộp sữa lót dạ,lén lên tầng trên xem Trang Loạn đã chuẩn bị đến đâu.Vừa bước vào cửa,một mùi thơm quen thuộc kích thích làm sống mũi tôi như nở to thêm gấp đôi.Ra là nàng đang rán gà.Trán nàng lâm râm mồ hôi,bàn tay vẫn thoăn thoắt đảo những miếng gà qua lại như không biết đến sự xuất hiện của tôi.Tôi khẽ tiến lại.Tối nay, nàng mặc một chiếc váy ngủ mỏng dính và ngắn cụt ngủn màu xanh nhạt.Nó ngắn đến mức bạn chỉ cần nghiêng đầu xuống dưới mông nàng một góc 10* là đủ để nhìn thấy tất cả nội y bên trong.Nàng mà là Chi,tôi cá là tôi sẽ lao vào ôm eo và trao cho nàng một nụ hôn dài cả thiên niên kỷ.Nhưng đây là Trang,tôi tỉnh mộng cũng là lúc nàng quay lại,vẫn cái giọng lanh lảnh quen thuộc:
-Làm gì mà nhìn chị dữ thễ Huy?
-À,tại chị đẹp quá,em ngắm một chút cho tăng tuổi thọ-tôi cười híp mắt ko ra tiếng,nhe răng ra như trêu nàng
-Gớm,lần đầu nhìn thấy chị hay sao.Thôi bê giúp chị đĩa gà ra bàn ngoài nhà.Chú làm chị giật hết cả mình.
Tôi làm theo rồi ngồi luôn xuống mâm.Nàng ra sau xách theo bốn chai Gold Label loại 1L.Tôi bàng hoàng.Thực ra tửu lượng của tôi không phải cao,thậm chí có thể nói là thấp.Lúc sáng cứ tưởng Trang đùa,hoặc tôi nghĩ cùng lắm con gái uống được vài chén là hết cỡ.Tôi biết nhà nàng đại gia,và nàng có thể không thương tôi nhưng phải biết thương bản thân mình chứ.
Thấy vẻ mặt của tôi,nàng tưởng tôi chê ít nên phân trần:
-Chị có ông chú làm ở công ty phân phối rượu ngoại,thỉnh thoảng lại biếu nhà chị cả chục chai,chị lẻn lấy mang lên đãi bạn bè cho đỡ phí,để ở nhà cũng chẳng ai uống.Trong kia còn nhiều,cứ hết bốn chai này rồi lấy tiếp.Chú cứ yên tâm
Ngán ngẩm nhưng bản năng đàn ông khiến tôi buộc lòng phải tươi cười tỏ vẻ đồng tình.
Rượu là một chất lỏng rất kì lạ.Con người ta có thể không thích nó,nhưng một khi đã uống nó vào người,thì sẽ lại muốn uống tiếp,uống thật nhiều.Giống như tiền bạc,ai có rồi lại càng muốn có nhiều hơn nữa,đến khi nhận ra mình chỉ lao vào nó mà bỏ qua nhiều thứ có ý nghĩa khác thì cũng đã quá muộn.Thời gian mà Chúa ban cho con người là có hạn,hãy biết cách phân phối,sử dụng nó một cách hợp lý và hiệu quả.
******
Hết chai thứ ba,rượu có vẻ ngấm,đầu tôi điên đảo,tay chân thậm chí không còn vững nữa.Ngả người ra salon,tôi kịp nhận ra mình đã say trước khi không còn nhận ra được gì nữa.Tôi nhìn nàng,hình như nàng cũng nhìn tôi,ánh mắt nàng trìu mến.Nàng nằm xuống cạnh tôi,nghiêng người qua phía tôi,tôi cảm nhận được những ngón tay mềm mại của nàng vuốt nhẹ trên tóc,trên mặt và cả cái dương vật đang dần dần cứng ngắc.Nàng khẽ thì thầm:
-Em thích anh,em thích anh từ lâu rồi Huy à…đêm nay ngủ lại với em nhé,em sẽ làm tất cả….vì anh
Sức mạnh của rượu làm cho con người ta không còn cảm thấy chuyện gì là bất ngờ nữa,dù cho nó có lớn đến đâu.Họ chỉ muốn tồn tại,muốn sống với đúng phần con của mình.Cái phần chi phối con người nhiều nhất nhưng luôn bị lảng tránh ấy sẽ trỗi dậy,gào thét dữ dội như những trận cuồng phong,thổi bay lý trí của chúng ta xa hơn tầm chúng ta có thể níu giữ.Và tai họa bắt đầu.
******
Tôi không chỉ nằm im mặc cho nàng làm gì thì làm,mà còn chủ động kích thích nàng,khát khao được quan hệ với một người khác giới bằng xương bằng thịt nay đã trở thành hiện thực.Hơn nữa đây lại là Trang ,thân hình của nàng quá quyến rũ và gợi cảm,tôi không thể cứ mãi tưởng tượng được,tôi phải làm một thằng đàn ông trong đêm nay.
Ngồi chồm dậy,tôi đè nàng xuống phía dưới,nàng “Á” lên một tiếng dâm đãng rồi mỉm cười mãn nguyện như đã dụ được hổ ra khỏi hang.Tôi bắt đầu hôn lên cổ,lên tai nàng,hơi ấm từ rượu phả ra theo mỗi hơi thở của tôi làm nàng khẽ rùng mình và nhắm tịt mắt.
Tôi xé tan cái váy mỏng manh ,cởi khuy áo ngực rồi úp mặt vào hai núm vú nàng bú mút say mê.Hơi thở của nàng trở nên gấp gáp hơn,luồng hơi mạnh từ phổi dường như bị nghẽn lại ở thanh quản bật ra những âm thanh the thé dâm đãng.Tôi càng thấy kích thích hơn nữa còn nàng thì bắt đầu rên khe khẽ:
-…ưm…ưm…ưm…
Như được đà tôi xé nốt cái quần lót ren màu ngọc bích ở phía dưới,một ngón tay trỏ chọc sâu vào âm đạo nàng mà ngoáy,trong khi phía trên miệng tôi nút lấy lưỡi nàng mà mút chùn chụt.Môi nàng thật mềm mại và ngọt ngào.Từng tế bào trong khoang miệng tôi như tan chảy.Não bộ bị kích thích cao độ mang lại từng làn sóng cảm giác,lúc cao lúc thấp,mơn man da thịt.Hai núm vú nàng được tôi bú mút giờ đây đã trở nên săn cứng.Tôi rời miệng và ngực nàng,bò xuống phía dưới khám phá.
Âm đạo nàng quả là kiệt tác của tạo hóa,hai môi đều hồng hào và chưa có dấu hiệu gì của việc đã từng quan hệ,lông mu được nàng cạo tỉ mỉ,chỉ để một vài cọng lún phún mềm mại phía trên.Tôi tách hai mép môi bé ra quan sát bên trong,trinh nàng đã bị rách.Tôi hỏi tỏ vẻ trách móc:
-Trước đây bị anh nào chơi rồi à,anh tưởng anh là người đầu tiên
-Em thủ dâm bị rách màng đó mà,anh là người đầu tiên đó-nàng phân trần rồi nói tiếp:
-Thôi chờ gì nữa…em không chịu nổi mất…
Nói rồi nàng ưỡn hông lên cao,túm lấy đầu tôi rồi ghì thật chặt vào âm đạo .Dâm thủy nàng chảy ra tràn trề,tôi gắng sức liếm bằng hết những giọt nước thơm tho ấy,thỉnh thoảng lại cà răng vào hột le và đẩy cái lưỡi sâu thêm vào phía trong,nàng ưỡn người cao hơn.Dần dần tôi bị đè xuống phía dưới,nàng ngồi lên tôi,âm đạo nàng đặt ngay trên miệng tôi,nàng bắt đầu ngoáy đi ngoáy lại cái vòng ba hoàn hảo ngay trước tầm nhìn.Tiếng âm đạo cà vào miệng vào mũi phát ra những âm thanh kì quặc đủ để có thể thu hút trí tò mò của bất cứ một thằng bé mới lớn nào trên thế giới.Tôi hả hê bú liếm còn nàng thì vẫn nhắm tịt mắt và rên điên cuồng:
-Huy ơi…anh…giết …em…đi …còn…hơn…ưm…ưm …ưm…
Tôi không còn đủ một chút kiên nhẫn nào,dù là nhỏ nhất để thưởng thức nốt cái cảm giác được nàng BJ như những bộ phim AV thông thường.Dù cho đó là phần tôi thích nhất phim,và cũng là phần mà tôi tưởng tượng nhiều nhất những khi gục đầu xuống bàn hồi chưa biết yêu.Sự thật là thế,tôi sẽ không lan man về vấn đề bản năng hay phản xạ tự nhiên nữa.Mà nếu còn đủ thông minh để nghĩ về những thứ đó,tôi đã không ở cạnh Trang tối nay.
Tôi gắng sức đẩy cơ thể của mình dậy, bám lấy mông nàng làm điểm tựa rồi nhấc bổng nàng lên như thằng anh trai bế đứa em hai tuổi.Nàng vòng tay ra sau cổ,ôm tôi,hai chân quặp chặt vào mông.Mùi tóc,mùi cơ thể của con gái quyện vào nhau dịu dàng lan tỏa.Dương vật của tôi giờ dựng đứng ngay trước cái cửa mình ẩm ướt xinh đẹp của nàng.Cũng không còn bình tĩnh,nàng cầm nó,vuốt ve nó vài giây,rồi đặt thẳng vào cái vị trí mà nó cần phải nằm lúc này.Một tiếng “Ót” nghe thật êm dịu,tôi tỉnh cả người,sức mạnh đàn ông vốn có sẵn trong tôi giờ như được nhân lên gấp đôi.Tôi bắt đầu đu đưa cơ thể nàng,lên xuống đều đặn như nước thủy triều mặn mòi của biển.Nàng nhún tôi rút,nàng thả tôi nhấp…hai cơ thể nhịp nhàng hòa vào nhau như một bản nhạc không lời,tôi thấy được hình bóng của tôi phản chiếu qua nàng…
******
Nàng khóc.Chính xác là tôi đã nghe được tiếng khóc chứ không phải những âm thanh rên rỉ hoan lạc khi nãy.Đầu tôi nảy ra những mớ ý nghĩ hỗn độn
-Sao thế Trang-tôi ghé miệng sát tai nàng và khẽ hỏi
Nàng không nói gì,tay vẫn ghì chặt vào cổ tôi mà khóc.Tôi hiểu tiếng khóc đó,hiểu nó ngay sau khi hỏi nàng mà câu trả lời tôi nhận được chỉ là sự im lặng.Hiểu được khi nhận ra ánh mắt gợi tình ngày thường nàng trao cho tôi giờ đây đang bị một thứ gì đó chi phối làm nhắm chặt.Đó không phải tiếng khóc sung sướng của một người con gái tìm được bạn tình ưng ý,cũng không phải là tiếng khóc của sự khoái cảm xác thịt tột độ .Đó là tiếng khóc của sự hối hận.Tôi hiểu vì ngay bây giờ tôi cũng muốn làm điều tương tự như nàng.Sự cứng nhắc của một người đàn ông khiến trái tim tôi chỉ biết rũ xuống buồn bã mà không thể làm được gì hơn.
Tôi đặt nàng xuống sofa.Nàng kéo vội chiếc chăn mỏng bên cạnh,gục đầu xuống và ôm chặt,chỉ dám liếc nhìn tôi vài giây rồi quay đi chỗ khác.Nếu bạn đã từng đứng trước chỗ đông người,kể một câu truyện cười bằng ngôn ngữ và cách diễn đạt của chính bạn,rồi vẫn chỉ mình bạn tự vỗ tay tán thưởng cho bản thân trong khi chả có ai thèm hưởng ứng ,có lẽ bạn sẽ hiểu được cảm giác hụt hẫng của tôi và nàng lúc này.Không khí trong căn phòng thật nặng nề ,nhiều phút trôi qua,tôi và nàng vẫn ngồi im lặng mà không nói với nhau được câu nào.Rõ ràng “im lặng là vàng” chỉ đúng trong một số trường hợp.Có những lúc con người ta cần cố gắng nói một thứ gì đó hay ho,hơn nữa thứ ấy phải có cao độ,trường độ,mục đích,ý nghĩa cực kì hoàn hảo để đủ sức xóa tan sự im lặng ngay sau đó.Nếu không,bạn cũng chỉ đang tự đưa mình vào một con đường nhạt nhẽo.Tôi sẽ mở lời trước,và dù câu nói của tôi có tệ hại ra sao đi nữa tôi vẫn sẽ cứ phải nói,vì tôi là đàn ông.
-Không sao đâu chị
-Uh…chị…chị xin lỗi...-tiếng nàng khàn khàn,không thoát được ra ngoài,cứ đọng lại,cuộn tròn,rồi nghẹn ngào trong cuống họng .
-Em yêu chị
Tôi không thể là một thằng đàn bà,cứ làm bậy bạ xong lại đổ tội cho rượu.Rượu vô tội,nó chỉ là xúc tác làm cho con người ta quyết đoán hơn.Việc không làm chủ được bản thân mình chỉ mang tính khách quan.Mọi thứ bạn làm đều là phản ánh của những suy nghĩ,tâm tư,tình cảm đã được sắp đặt trong đầu bạn từ trước.Dù là ý niệm thoáng qua được lưu trữ trong một ngóc ngách nào đó của tâm trí hay là cả một kế hoạch dài có dàn xếp,thì đó cũng là con người bạn,và là cái cách mà số phận quyết định cuộc đời bạn.Ai bảo tôi bình thường hay nghĩ bậy bạ,hay liên tưởng linh tinh,ai bảo tôi ham mê sắc đẹp trong khi nàng lại đẹp diệu kì.Tôi chỉ còn biết buông câu yêu nàng ,có thể tôi thích nàng thật,ít ra là từ tối nay.Với tôi,thế là đủ
-Em sẽ chịu trách nhiệm về mọi thứ em đã làm-tôi tiếp tục,hi vọng có thể an ủi được nàng
-Không!!! Chị mới là người có lỗi,chị có lỗi với em ,có lỗi với Chi,chỉ là chị…-nàng nức nở
-Chị không phải nói gì nữa cả,em không phải một đứa trẻ con,em hiểu tất cả-tôi ngắt lời,giọng cương quyết hơn
-Không,em không hiểu gì đâu,bây giờ chị có nói ra em cũng không tin,nhưng…
Đôi mắt Trang ngấn nước,đỏ hoe và sâu thăm thẳm.Nàng hẳn là có một nỗi niềm nào đó.Tôi nhận ra mình vẫn còn quá trẻ con trước nàng.Vẫn trong tình trạng khỏa thân,tôi ngồi lại gần nàng,ôm nàng bằng vòng tay và bờ vai tuy không săn chắc nhưng ấm áp và tình cảm,chờ đợi nàng kể ra câu chuyện mà theo nàng nói, sẽ làm bất ngờ tôi.Dù là chuyện gì,động trời,động kinh hay động dục,tôi sẽ vẫn nghe,miễn là nó làm vơi đi nỗi buồn của nàng.